Vương cung thánh đường tại Mantova, Italy
Piazza Andrea Mantegna, 46100 Mantova (MN), Italy
Số lượng xem: 36

Nhà đồng chính tòa Thánh Anrê Tông đồ tại Mantova có đặc ân lưu giữ thánh tích Máu Châu Báu của Chúa Kitô cho đến ngày nay. Không có gì ngạc nhiên khi, nhờ ý nghĩa tôn giáo sâu xa, nhà thờ này luôn gắn liền với lịch sử của Mantova, trung tâm đời sống tôn giáo và xã hội của vùng. Theo các ghi chép lịch sử, tại vị trí của nhà thờ hiện nay do Leon Battista Alberti thiết kế, trước kia đã có hai nhà thờ được xây dựng ở hai giai đoạn khác nhau, cả hai đều dâng kính Thánh Anrê.

Ngày xây dựng ngôi nhà thờ đầu tiên không thể được xác định chính xác. Một số sử gia cho rằng nó được xây dựng sau lần phát hiện đầu tiên của thánh tích. Tuy nhiên, các học giả khác đặt việc xây dựng vào thời Charlemagne và không liên hệ nó trực tiếp đến việc cất giữ thánh tích. Mọi tư liệu còn lại đều liên quan đến thánh tích Máu Châu Báu.

 

 

Việc tôn kính thánh tích Máu Chúa Kitô dựa trên hai lần phát hiện xảy ra vào năm 804 và năm 1048. Sự kiện đầu tiên được ghi lại trong Annales Regni Francorum, Biên niên sử Vương quốc người Frank, của Einhard, cận thần và nhà chép sử của Charlemagne. Lần phát hiện thứ hai được mô tả chi tiết trong hai nguồn trung cổ: tác phẩm On the Discovery of the Lord’s Blood của một tác giả vô danh tại Mantova vào cuối thế kỷ mười một, và trong Biên niên sử của tu sĩ Hermann xứ Reichenau. Từ những nguồn này, kết hợp với tư liệu lịch sử và biên niên phong phú, xuất hiện truyền thống quy gán sự hiện diện của Thánh Longinus tại Mantova.

Thánh Longinus là người lính La Mã đã dùng giáo đâm vào cạnh sườn Chúa Giêsu trên đồi Canvê, làm trào ra nước và Máu Thánh. Sau khi hoán cải, ngài mang đến Mantova đất từ đồi Canvê thấm Máu Chúa và miếng bọt biển dùng để thấm môi Chúa bằng giấm chua. Vì lo sợ thánh tích bị xúc phạm, Thánh Longinus đã giấu những thánh tích này trong một hộp chì và chôn tại nơi mà nay là vị trí của Vương cung thánh đường, khi đó còn ở ngoài thành. Không lâu sau, Thánh Longinus chịu tử đạo và được an táng gần các thánh tích. Do biến động lịch sử dẫn đến sự sụp đổ của Đế quốc La Mã Tây phương, mọi dấu vết của thánh tích bị thất lạc cho đến thời Charlemagne.

 

 

Năm 804, thánh tích được phát hiện lần đầu. Theo truyền thống, Thánh Anrê hiện ra trong giấc mơ với một người đạo đức và chỉ nơi thánh tích được chôn giấu. Giáo hoàng Leo III đến Mantova theo lời mời của Hoàng đế Charlemagne và xác nhận tính xác thực của thánh tích. Khi ấy, chiếc bình thánh đầu tiên được tạo ra để lưu giữ thánh tích cao quý của Cuộc Thương Khó. Một phần nhỏ của thánh tích được tặng cho Charlemagne và đặt tại nhà nguyện hoàng gia của ông ở Paris. Năm 924, trước nguy cơ xâm lược của quân Hungary, thánh tích một lần nữa được giấu đi.

Năm 1048, thánh tích được phát hiện lần thứ hai. Một lần nữa, Thánh Anrê hiện ra trong giấc mơ với một người đạo đức tên Wojciech, một ẩn sĩ từng phục vụ gia tộc Canossa. Sự mặc khải này dẫn đến việc tìm thấy nơi an nghỉ của Thánh Longinus và chiếc quách đá cẩm thạch chứa hộp chì đựng Máu Châu Báu. Năm 1053, Giáo hoàng Leo IX đến Mantova để tôn kính thánh tích quý giá. Sau khi long trọng xác nhận tính xác thực, ngài còn tìm cách mang thánh tích về Roma. Việc này gây nên phản đối dữ dội, buộc ngài phải rời khỏi thành và tạm lánh trong đan viện Biển Đức tại Polirone.

 

 

Khoảng thời gian này, một ngôi thánh đường lớn hơn được xây dựng, với một hầm mộ để lưu giữ các thánh tích. Năm 1472, viên đá đầu tiên của nhà thờ hiện nay được đặt, với ý hướng tạo một không gian rộng lớn hơn để tín hữu đến tôn kính và chiêm ngắm Máu Chúa Kitô. Một trong những nhà nguyện bên cạnh được dâng kính Thánh Longinus. Hai bên bàn thờ có hai quách đá chứa xương của Thánh Longinus và Thánh Grêgôriô Nazianzô. Các bích họa trên tường mô tả cảnh đóng đinh, trong đó Thánh Longinus quỳ xuống hứng Máu Chúa vào chén và mô tả cảnh lần phát hiện thứ hai. Hầm mộ được xây theo dạng thập giá Hy Lạp với gian giữa hình bát giác. Thánh tích được đặt trong một bình thánh thế kỷ mười tám do nghệ nhân Milano Giovanni Bellezza chế tác. Thánh tích chỉ được trưng bày vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, còn các ngày khác luôn được đặt trong một quách đá cẩm thạch xanh. Chỉ một phần nhỏ của thánh tích nguyên thủy còn tồn tại. Năm 1848, thánh tích bị quân Áo xúc phạm, khiến miếng bọt biển và phần lớn thánh tích bị mất, còn các bình thánh nguyên thủy bị phá hủy.

Qua nhiều thế kỷ, Vương cung thánh đường Thánh Anrê, nơi lưu giữ thánh tích Cuộc Thương Khó, đã trở thành một trung tâm hành hương ngày càng quan trọng. Trên các con đường dẫn tới nhà thờ, người ta xây dựng các nhà thờ nhỏ và quán trọ để đón tiếp và chăm sóc đời sống thiêng liêng cho khách hành hương. Có lẽ theo mẫu nhà thờ Mộ Thánh tại Giêrusalem và hình thức các trạm Thánh Giá, bốn nhà nguyện hình tròn đã được dựng từ đầu thế kỷ mười hai. Đến nay chỉ còn lại nhà nguyện Thánh Laurensô.

 

 

Việc tôn kính thánh tích được Giáo hoàng Leo IX châu phê vào năm 1053, đúng dịp Lễ Chúa Thăng Thiên. Khi ấy, Giáo hoàng ban đặc ân lãnh nhận ơn toàn xá cho những ai hành hương đến đền thánh này. Mantova luôn tự hào vì sở hữu thánh tích vô giá ấy, vốn đã trở thành biểu tượng của thành. Vào thế kỷ mười lăm, Gianfrancesco Gonzaga, vị Hầu tước đầu tiên của Mantova, cho đúc một đồng tiền bạc với dòng chữ Mantova, ngươi được tôn vinh bởi Máu Châu Báu.

Tại Vương cung thánh đường có các Hiệp sĩ Dòng Cứu Chuộc, được thành lập năm 1608 bởi Hoàng tử Vincent Gonzaga để tôn kính và làm vinh danh Máu Châu Báu. Trước đó đã tồn tại Hội Máu Châu Báu tại nhà thờ từ năm 1459, gồm những người xuất thân quý tộc, có nhiệm vụ giữ đèn luôn cháy trước bàn thờ Máu Chúa. Những thành viên khác thì dấn thân vào các việc bác ái. Mỗi ngày họ đọc những lời kinh truyền thống từ thời cổ xưa, thường gọi là Bảy lần đổ Máu. Từ thế kỷ mười bảy, vào ngày mười hai tháng ba hằng năm, Thánh lễ và Giờ Kinh Phụng vụ được cử hành để kính nhớ biến cố phát hiện thánh tích, với sự chuẩn nhận của Tòa Thánh.

Từ năm 1998, một phần thánh tích này được đặt tại Czestochowa, Ba Lan, dưới sự coi sóc của các tu sĩ Dòng Máu Châu Báu. Ngày hai mốt tháng mười năm 1999, Tổng giám mục Stanisław Nowak đã thiết lập Đền thánh Máu Chúa Kitô tại đây.

 

Sưu tầm & biên tập

Vương cung thánh đường tại Mantova, Italy
Piazza Andrea Mantegna, 46100 Mantova (MN), Italy

Nhà đồng chính tòa Thánh Anrê Tông đồ tại Mantova có đặc ân lưu giữ thánh tích Máu Châu Báu của Chúa Kitô cho đến ngày nay. Không có gì ngạc nhiên khi, nhờ ý nghĩa tôn giáo sâu xa, nhà thờ này luôn gắn liền với lịch sử của Mantova, trung tâm đời sống tôn giáo và xã hội của vùng. Theo các ghi chép lịch sử, tại vị trí của nhà thờ hiện nay do Leon Battista Alberti thiết kế, trước kia đã có hai nhà thờ được xây dựng ở hai giai đoạn khác nhau, cả hai đều dâng kính Thánh Anrê.

Ngày xây dựng ngôi nhà thờ đầu tiên không thể được xác định chính xác. Một số sử gia cho rằng nó được xây dựng sau lần phát hiện đầu tiên của thánh tích. Tuy nhiên, các học giả khác đặt việc xây dựng vào thời Charlemagne và không liên hệ nó trực tiếp đến việc cất giữ thánh tích. Mọi tư liệu còn lại đều liên quan đến thánh tích Máu Châu Báu.

 

 

Việc tôn kính thánh tích Máu Chúa Kitô dựa trên hai lần phát hiện xảy ra vào năm 804 và năm 1048. Sự kiện đầu tiên được ghi lại trong Annales Regni Francorum, Biên niên sử Vương quốc người Frank, của Einhard, cận thần và nhà chép sử của Charlemagne. Lần phát hiện thứ hai được mô tả chi tiết trong hai nguồn trung cổ: tác phẩm On the Discovery of the Lord’s Blood của một tác giả vô danh tại Mantova vào cuối thế kỷ mười một, và trong Biên niên sử của tu sĩ Hermann xứ Reichenau. Từ những nguồn này, kết hợp với tư liệu lịch sử và biên niên phong phú, xuất hiện truyền thống quy gán sự hiện diện của Thánh Longinus tại Mantova.

Thánh Longinus là người lính La Mã đã dùng giáo đâm vào cạnh sườn Chúa Giêsu trên đồi Canvê, làm trào ra nước và Máu Thánh. Sau khi hoán cải, ngài mang đến Mantova đất từ đồi Canvê thấm Máu Chúa và miếng bọt biển dùng để thấm môi Chúa bằng giấm chua. Vì lo sợ thánh tích bị xúc phạm, Thánh Longinus đã giấu những thánh tích này trong một hộp chì và chôn tại nơi mà nay là vị trí của Vương cung thánh đường, khi đó còn ở ngoài thành. Không lâu sau, Thánh Longinus chịu tử đạo và được an táng gần các thánh tích. Do biến động lịch sử dẫn đến sự sụp đổ của Đế quốc La Mã Tây phương, mọi dấu vết của thánh tích bị thất lạc cho đến thời Charlemagne.

 

 

Năm 804, thánh tích được phát hiện lần đầu. Theo truyền thống, Thánh Anrê hiện ra trong giấc mơ với một người đạo đức và chỉ nơi thánh tích được chôn giấu. Giáo hoàng Leo III đến Mantova theo lời mời của Hoàng đế Charlemagne và xác nhận tính xác thực của thánh tích. Khi ấy, chiếc bình thánh đầu tiên được tạo ra để lưu giữ thánh tích cao quý của Cuộc Thương Khó. Một phần nhỏ của thánh tích được tặng cho Charlemagne và đặt tại nhà nguyện hoàng gia của ông ở Paris. Năm 924, trước nguy cơ xâm lược của quân Hungary, thánh tích một lần nữa được giấu đi.

Năm 1048, thánh tích được phát hiện lần thứ hai. Một lần nữa, Thánh Anrê hiện ra trong giấc mơ với một người đạo đức tên Wojciech, một ẩn sĩ từng phục vụ gia tộc Canossa. Sự mặc khải này dẫn đến việc tìm thấy nơi an nghỉ của Thánh Longinus và chiếc quách đá cẩm thạch chứa hộp chì đựng Máu Châu Báu. Năm 1053, Giáo hoàng Leo IX đến Mantova để tôn kính thánh tích quý giá. Sau khi long trọng xác nhận tính xác thực, ngài còn tìm cách mang thánh tích về Roma. Việc này gây nên phản đối dữ dội, buộc ngài phải rời khỏi thành và tạm lánh trong đan viện Biển Đức tại Polirone.

 

 

Khoảng thời gian này, một ngôi thánh đường lớn hơn được xây dựng, với một hầm mộ để lưu giữ các thánh tích. Năm 1472, viên đá đầu tiên của nhà thờ hiện nay được đặt, với ý hướng tạo một không gian rộng lớn hơn để tín hữu đến tôn kính và chiêm ngắm Máu Chúa Kitô. Một trong những nhà nguyện bên cạnh được dâng kính Thánh Longinus. Hai bên bàn thờ có hai quách đá chứa xương của Thánh Longinus và Thánh Grêgôriô Nazianzô. Các bích họa trên tường mô tả cảnh đóng đinh, trong đó Thánh Longinus quỳ xuống hứng Máu Chúa vào chén và mô tả cảnh lần phát hiện thứ hai. Hầm mộ được xây theo dạng thập giá Hy Lạp với gian giữa hình bát giác. Thánh tích được đặt trong một bình thánh thế kỷ mười tám do nghệ nhân Milano Giovanni Bellezza chế tác. Thánh tích chỉ được trưng bày vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, còn các ngày khác luôn được đặt trong một quách đá cẩm thạch xanh. Chỉ một phần nhỏ của thánh tích nguyên thủy còn tồn tại. Năm 1848, thánh tích bị quân Áo xúc phạm, khiến miếng bọt biển và phần lớn thánh tích bị mất, còn các bình thánh nguyên thủy bị phá hủy.

Qua nhiều thế kỷ, Vương cung thánh đường Thánh Anrê, nơi lưu giữ thánh tích Cuộc Thương Khó, đã trở thành một trung tâm hành hương ngày càng quan trọng. Trên các con đường dẫn tới nhà thờ, người ta xây dựng các nhà thờ nhỏ và quán trọ để đón tiếp và chăm sóc đời sống thiêng liêng cho khách hành hương. Có lẽ theo mẫu nhà thờ Mộ Thánh tại Giêrusalem và hình thức các trạm Thánh Giá, bốn nhà nguyện hình tròn đã được dựng từ đầu thế kỷ mười hai. Đến nay chỉ còn lại nhà nguyện Thánh Laurensô.

 

 

Việc tôn kính thánh tích được Giáo hoàng Leo IX châu phê vào năm 1053, đúng dịp Lễ Chúa Thăng Thiên. Khi ấy, Giáo hoàng ban đặc ân lãnh nhận ơn toàn xá cho những ai hành hương đến đền thánh này. Mantova luôn tự hào vì sở hữu thánh tích vô giá ấy, vốn đã trở thành biểu tượng của thành. Vào thế kỷ mười lăm, Gianfrancesco Gonzaga, vị Hầu tước đầu tiên của Mantova, cho đúc một đồng tiền bạc với dòng chữ Mantova, ngươi được tôn vinh bởi Máu Châu Báu.

Tại Vương cung thánh đường có các Hiệp sĩ Dòng Cứu Chuộc, được thành lập năm 1608 bởi Hoàng tử Vincent Gonzaga để tôn kính và làm vinh danh Máu Châu Báu. Trước đó đã tồn tại Hội Máu Châu Báu tại nhà thờ từ năm 1459, gồm những người xuất thân quý tộc, có nhiệm vụ giữ đèn luôn cháy trước bàn thờ Máu Chúa. Những thành viên khác thì dấn thân vào các việc bác ái. Mỗi ngày họ đọc những lời kinh truyền thống từ thời cổ xưa, thường gọi là Bảy lần đổ Máu. Từ thế kỷ mười bảy, vào ngày mười hai tháng ba hằng năm, Thánh lễ và Giờ Kinh Phụng vụ được cử hành để kính nhớ biến cố phát hiện thánh tích, với sự chuẩn nhận của Tòa Thánh.

Từ năm 1998, một phần thánh tích này được đặt tại Czestochowa, Ba Lan, dưới sự coi sóc của các tu sĩ Dòng Máu Châu Báu. Ngày hai mốt tháng mười năm 1999, Tổng giám mục Stanisław Nowak đã thiết lập Đền thánh Máu Chúa Kitô tại đây.

 

Sưu tầm & biên tập